Từ bận ấy, chúa có bụng ghét Quỳnh. Được mười hôm, chúa đòi Quỳnh vào thị yến, định đánh thuốc độc cho chết, Quỳnh biết chúa căm về mấy chuyện trước, lần này đòi vào thị yến, chắc là có chuyện. Lúc đi dặn vợ con rằng:
– Hôm nay ta vào hầu yến Chúa, lành ít, dữ nhiều. Ta có mệnh hệ nào, thì không được phát tang ngay, cứ phải để ta vào võng, cắt hai đứa quạt hầu, rồi gọi nhà trò về hát, đợi bao giờ phủ chúa phát tang thì ở ngoài hãy phát tang.
Dặn xong, lên võng đi.
Quỳnh vào đến cung, đã thấy chúa ngồi đấy rồi. Chúa bảo:
– Lâu nay không thấy mặt, lòng ta khát khao lắm. Vừa rồi, có người tiến hải vị, ta nhớ đến ngươi, đòi vào ăn yến, người không được từ.
Quỳnh biết chúa thù về cây cải hôm nọ, không ăn không được. Vừa nếm một miếng thì chúa hỏi:
– Bao giờ Quỳnh chết?
Quỳnh thưa:
– Bao giờ chúa băng hà thì Quỳnh cũng chết?
Ăn xong, Quỳnh thấy trong người khang khác, cáo xin về. Vừa về đến nhà thì tắt hơi. Vợ con cứ theo lời Quỳnh dặn mà làm. Chúa sai người dò xem Quỳnh có việc gì không, thấy Quỳnh đương nằm võng nghe nhà trò hát, mà người nhà thì đi lại vui vẻ như thường, về tâu với chúa. Chúa liền đòi đầu bếp lên hỏi xem đánh thuốc thế nào mà Quỳnh không việc gì.
Chúa ăn thử, được một chốc thì chúa lăn ra chết.
Nhà Quỳnh nghe thấy trong dinh chúa phát tang thì ở nhà cũng phát tang. Chúa và Trạng đưa ma một ngày. Thế mới biết Quỳnh chết đến cổ còn lừa được chúa mới nghe. Người đời sau có thơ rằng:
“Trạng chết chúa cũng băng hà
Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn”.
hay
hk like hk dx
chả ra đ gì
hahahah
ko hay
ko co truyen tanh a
hay
THƠ CHO CHA…
Chầm chậm chứ thời gian vô tâm quá?!
Để tóc Cha thêm bạc trắng nữa rồi
Mỗi nếp nhăn là mỗi chặng đường đời
Cha lam lũ để cho con đỡ khổ
Nổi nhớ cồn cào muôn ngàn nổi nhớ
Nổi nhớ trong tim con nhớ về Cha
Ngày đầu tiên đến lớp quãng đường xa
Cha cõng con sợ con đi chân mỏi
Và như thế dòng thời gian trôi vội
Giờ chân con cứng cáp bước đường dài
Chỉ lo Cha chân yếu tay run
Mà phải chống phải chèo vì cuộc sống
Sáu chục ngày mưa ba trăm ngày nắng
Cha chỉ quen với cái cuốc con trâu
Chiếc áo xanh dãi nắng chuyển thành nâu
Chiếc quần cũ in hằn bao mảnh vá
Cha thương con chẳng ngại mưa quản gió
Chỉ mong con mau chóng được nên người
Như thế thôi là Cha mãn nguyện rồi
Cha chẳng ngại khổ- chỉ sợ con hư hỏng
Cha là thuyền cuộc đời là biển rộng
Đưa con đi đến những bến bờ xa
Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa
Chưa đến đích là Cha còn gắng sức
Lần lựa mãi còn tìm trong kí ức
Hình ảnh nào Cha sừng sững một góc trời
Trong tim con vĩ đại nhất trên đời
Là Cha đó không ngoài ai duy nhất
Con là mầm non còn Cha là đất
Con lớn khôn nhờ mạch huyết của Cha
Cha mang bao vị ngọt của phù sa
Để vun đắp cho con thêm cứng cáp
Dìu dắt con trong gió mưa bão táp
Ban cho con nghị lực hơn người
Dạy cho con kinh nghiệm để vào đời
Với tất cả những gì Cha được biết
Chỉ vì con đời Cha không thấy tiếc
Chỉ vì con Ba chẳng ngại hi sinh
Bao công lao dưỡng dục bậc sinh thành
Làm sao trả ơn Cha cao hơn núi
Đêm nay con cúi đầu quỳ gối
Bên chân Cha như những lúc con thơ
Cha xoa đầu con ánh mắt thẫn thờ
con bật khóc…lòng con đau quặn thắt
Cha muốn khóc nhưng còn gì để khóc
Nước mắt Cha đã khô cạn từ lâu
Chẳng còn chi trong đôi mắt trũng sâu
Chỉ còn chăng trái tim trong Ba luôn nóng hổi
Trái tim ấy luôn ấm tình phụ tử
Bao niềm thương không nói được nên lời
Con khóc đêm nay con khóc một đời
Xin đánh đổi một ngày Cha đỡ khổ
Đường Cha đi chông gai để đường con phẳng lặng
mà sao con …cứ vấp mãi trong tim…
Không đếm hết những bài thơ tựa đề trân trọng Mẹ
Cha ơi cha, thơ ngại nhắc cha mà !
Thơ dễ dãi đóng vai ngườì thảo hiếu
Phải né cái nhìn thấu hiểu của cha
Cha chẳng là ngườì rứt ruột sinh ta
Nhưng chính bởi Mẹ đau mà cha đau hơn Mẹ
Mẹ không khóc sao mắt cha ứa lệ ?
Ôi bao lâu cha mới khóc một lần
Đừng tiếc thơ mình viết cho những tình nhân
Cho bạn bè, ngươì thân mọi thứ
Chính cha ta cũng từng yêu đấy chứ
Người mong ta hào phóng được hơn nhiều
Đã sáu mươi rồi , tóc nhuộm muối tiêu
Bao cay mặn dãi dầu đâu dễ nói
Ly rượu thuốc nóng bừng cha chống chọi
Với tuổi già lạnh lẽo rút trong xương*
Ai đã từng đi qua những sướng khổ vui , buồn
Những sum họp, biệt ly, những nụ cười nước mắt ,
Ta ngã mũ cúi chào chân thật
Bởi suốt đời ta gặp một cha ta
Và bỗng yêu cây chuối lão sau nhà,
Đeo buồng trái nặng nề quằn đứng vậy
Dáng phờ phạc xác xơ tàu lá gãy
Xui một lần ta khóc đấy cha ta .
Đàn ông tay mềm dễ làm khổ người ta…
Con chưa đủ trưởng thành đễ ngẫm sai hay đúng
Nhưng con biết có đôi bàn tay hình như quá cứng
Bởi nhặt hết nhọc nhằn cho mềm mại bước con đi.
Con viết cho cha không vì trả nghĩa
con biết cha chẳng cần!
Con viết cho cha từ thôi thúc lòng mình
từ kính yêu và nể trọng.
Sao cha nhìn con yên lặng
làm con xơ cứng mọi ngôn từ
nhu nozn
hay
Cuf thuog thoi ma hk kem theo hih zy ta…
Hay nhi
Doc Song May Mau Truyen Nay thu thai han len. phai noi la trang rat kheo. va tinh quai
Doc Song May Mau Truyen Nay thu thai han len. phai noi la trang rat kheo. va tinh quai
trạq quỳh rõ tài..!! ôq ckưa tưq tkua 1 ai..!!
hay quá
hay
Trag quyk kay pjt lua dc ckua moj gom
xjcvjhh